Những chuyện cuối năm
1. Xuân này tôi không về
Thông báo để mọi người khỏi suy già đoán non, 99,999999% là tết này gia đình nhỏ của tôi sẽ không về quê ăn tết. 0.000001% còn lại sẽ được định đoạt vào... 30 tết. Fingers crossed, and stay tuned...
2. Mẹ đi vắng
Mẹ Bon đi vắng vài lần rồi, lần nào Bon cũng hư lắm. Trừ sáng nay.
Sáng mẹ phải lên trường đột xuất, ba để Bon ngoài xe, cho xem Đô Rê Mon, còn ba đi dọn dẹp một số thứ, và pha bột cho Bon. Ở dưới nhà bếp, ba nghe Bon cười, nói, ê a một mình được... vài phút, sau đó bắt đầu điệp khúc cũ, ẹ ẹ, hu hu, umm umm, nhưng mà âm lượng rất nhỏ. Ba không lên, vẫn để Bon một mình. Cho đến khi pha bột xong rồi, chạy lên thì thấy Bon nước mắt lưng tròng, chảy xuống cả gò má, quay qua nhìn ba như muốn méc cái gì đó.
Sau đó là màn ăn bột. Ba thích đút bột cho con hơn là cho con uống sữa, vì cho con ăn bột dễ hơn. Mẹ cứ sợ ba khuấy bột không đều, còn lợn cợn con dễ bị ọc, nhưng mà ba khuấy nhuyễn lắm. Vẫn như mọi khi, để con nằm trên giường, để hai tay con tự do, một tay ba cầm cái hộp giấy ướt Nuna, cái lúc lắc và cả cái điện thoại, một tay kia thì cầm cái muỗng, cái chén bột để ngay bên cạnh, khăn để trên bụng Bon, và bắt đầu hì hục một tay khua khoắng, lúc lắc liên tục 3 thứ cùng một lúc, tay còn lại canh con hả miệng ra để đút bột vào, dè chừng con nhè ra thì vét lại và đút trở lại vào miệng con. 15, 20p sau thì cũng hết chén bột.
Ăn bột xong con nằm đó chơi, ba dọn dẹp ly chén, pha cà phê cho mình. Một hồi sau con đòi ngồi dậy, rồi đòi ẵm, rồi nhảy ngựa... rồi khóc. Ba bỏ con vô nôi, vỗ vỗ một tí thì con ngủ liền.
Bây giờ con đang ngủ rất là ngon.
Hôm nay Bon ngoan là vậy đó.
3. Bị cảm
Bị cảm 2 ngày rồi, ắt xì, sổ mũi miết, đầu thì nặng chình chịch. Uống 2 viên Decolgen không buồn ngủ mà lúc nào cũng chỉ muốn nằm ngủ thôi.
Tối qua trời lành lạnh, còn có mưa xuân nữa. Ba mẹ và con rủ nhau đi kiếm cái gì đó để ăn. Vừa xuống dưới nhà thấy không phải mưa xuân mà là mưa... lâm râm (?) định quay trở về, nhưng lỡ đi rồi (!), chẳng lẽ lại lủi thủi quay về nhà nấu cơm. Cả ba quyết định... đi luôn.
Đang bị cảm nên tui lúc nào cũng mang khẩu trang cả. Trời lành lạnh sợ Bon lạnh nên đội cái áo lên đầu Bon thay cho mũ. Nhìn Bon như hoàng tử Ai Cập.
4. Hiểu lầm
Mấy hôm trước, ở trong Fairprice, tại quầy đồ ăn em bé:
- Ở nhà còn bột ngọt không anh?
- Còn
Chút về nhà:
- Em ơi hết bột rồi!
- Sao hồi nãy anh nói còn?
Lúc đó tui mới bổ ngữa ra, vì lúc ở siêu thị, tui nghĩ đến bịch Ajinomoto.
5. Hết, chúc mọi người ăn tết vui vẻ.
Thông báo để mọi người khỏi suy già đoán non, 99,999999% là tết này gia đình nhỏ của tôi sẽ không về quê ăn tết. 0.000001% còn lại sẽ được định đoạt vào... 30 tết. Fingers crossed, and stay tuned...
2. Mẹ đi vắng
Mẹ Bon đi vắng vài lần rồi, lần nào Bon cũng hư lắm. Trừ sáng nay.
Sáng mẹ phải lên trường đột xuất, ba để Bon ngoài xe, cho xem Đô Rê Mon, còn ba đi dọn dẹp một số thứ, và pha bột cho Bon. Ở dưới nhà bếp, ba nghe Bon cười, nói, ê a một mình được... vài phút, sau đó bắt đầu điệp khúc cũ, ẹ ẹ, hu hu, umm umm, nhưng mà âm lượng rất nhỏ. Ba không lên, vẫn để Bon một mình. Cho đến khi pha bột xong rồi, chạy lên thì thấy Bon nước mắt lưng tròng, chảy xuống cả gò má, quay qua nhìn ba như muốn méc cái gì đó.
Sau đó là màn ăn bột. Ba thích đút bột cho con hơn là cho con uống sữa, vì cho con ăn bột dễ hơn. Mẹ cứ sợ ba khuấy bột không đều, còn lợn cợn con dễ bị ọc, nhưng mà ba khuấy nhuyễn lắm. Vẫn như mọi khi, để con nằm trên giường, để hai tay con tự do, một tay ba cầm cái hộp giấy ướt Nuna, cái lúc lắc và cả cái điện thoại, một tay kia thì cầm cái muỗng, cái chén bột để ngay bên cạnh, khăn để trên bụng Bon, và bắt đầu hì hục một tay khua khoắng, lúc lắc liên tục 3 thứ cùng một lúc, tay còn lại canh con hả miệng ra để đút bột vào, dè chừng con nhè ra thì vét lại và đút trở lại vào miệng con. 15, 20p sau thì cũng hết chén bột.
Ăn bột xong con nằm đó chơi, ba dọn dẹp ly chén, pha cà phê cho mình. Một hồi sau con đòi ngồi dậy, rồi đòi ẵm, rồi nhảy ngựa... rồi khóc. Ba bỏ con vô nôi, vỗ vỗ một tí thì con ngủ liền.
Bây giờ con đang ngủ rất là ngon.
Hôm nay Bon ngoan là vậy đó.
3. Bị cảm
Bị cảm 2 ngày rồi, ắt xì, sổ mũi miết, đầu thì nặng chình chịch. Uống 2 viên Decolgen không buồn ngủ mà lúc nào cũng chỉ muốn nằm ngủ thôi.
Tối qua trời lành lạnh, còn có mưa xuân nữa. Ba mẹ và con rủ nhau đi kiếm cái gì đó để ăn. Vừa xuống dưới nhà thấy không phải mưa xuân mà là mưa... lâm râm (?) định quay trở về, nhưng lỡ đi rồi (!), chẳng lẽ lại lủi thủi quay về nhà nấu cơm. Cả ba quyết định... đi luôn.
Đang bị cảm nên tui lúc nào cũng mang khẩu trang cả. Trời lành lạnh sợ Bon lạnh nên đội cái áo lên đầu Bon thay cho mũ. Nhìn Bon như hoàng tử Ai Cập.
4. Hiểu lầm
Mấy hôm trước, ở trong Fairprice, tại quầy đồ ăn em bé:
- Ở nhà còn bột ngọt không anh?
- Còn
Chút về nhà:
- Em ơi hết bột rồi!
- Sao hồi nãy anh nói còn?
Lúc đó tui mới bổ ngữa ra, vì lúc ở siêu thị, tui nghĩ đến bịch Ajinomoto.
5. Hết, chúc mọi người ăn tết vui vẻ.
Comment Form under post in blogger/blogspot