Những chuyện cuối năm (2)

posted under by lhnkhang
6. Đãng trí

Dạo này tui hay quên, vừa nói cái gì câu trước câu sau quên liền. Vậy còn đỡ. Hôm bữa mẹ Bon lên trường, ở nhà tui luộc miếng thịt, định chút xíu nữa ăn trưa. Để nồi nước đó chạy vào phòng chơi với Bon, một hồi sau (chắc khoảng 1, 2h gì đó) nghe mùi gì khen khét, nhớ đến nồi thịt liền mở cửa chạy ra thì ôi thôi, khói mịt mù. Mò mẫm chạy lại bếp tắt lửa, rồi mở toang hết cửa nẻo ra, khói theo hướng gió bay từ cửa chính sang cửa sổ, bay ra ngoài mù mịt. Tui sợ có ai đó thấy khói trong nhà nhiều quá lại kêu 999 nữa thì khổ. Trong lúc "khói lửa" vậy mà tui cũng còn nhớ ra được mang máy chụp hình chụp cái nồi một cái.

Cái cục đen đen đen vẫn còn đỏ đó.

Mẹ Bon nói ráng nấu thêm chút nữa là carbon thành kim cương luôn.

7. Quên

Mọi năm mỗi khi về nhà ăn tết, chuyện đầu tiên tui làm là... đi hớt tóc, để cho tóc kịp dài ra một tí, đến mùng một tết là vừa đẹp, để không phải thấy da đầu trắng hếu.

Mọi năm tui hay mua cặp bông và cặp dưa hấu khoảng 5h trước khi giao thừa cho... rẻ. Nhớ năm ngoái, khoảng 2, 3h trước giao thừa, vợ chồng tui vào một chỗ bán hoa mà còn quá chừng hoa, hỏi cặp cúc, hy vọng là gần giao thừa rồi họ bán rẻ, ai dè đâu họ nói giá bằng một giọng... không muốn bán. Không hiểu còn cả vườn hoa như vậy bán không kịp thì chẳng lẽ để đến năm sau?

Mọi năm tui hay chưng mâm ngủ quả, mặc dù tui chưng không có đẹp.

Mọi năm tui hay dọn nhà từ rất sớm, vài ngày trước giao thừa, và kéo dài cho đến khuya giao thừa mới dọn xong.

Mọi năm tui hay đi shopping, chen chúc vào dòng người đông đúc trên đường phố.

Mọi năm tui hay đợi đến sáng mùng một chụp hình chung với mọi người trong nhà trước cửa nhà tui, và trưa mùng một xuống nhà ngoại ăn dưa giá.

Vậy mà đột nhiên tui không nhớ gì đến mấy chuyện đó cả. Chắc tại do tâm lý không về nhà, nên không nghĩ về nó. Cho đến khi vợ tui viết một danh sách các món ăn sẽ làm, trí nhớ mới trở lại với tui. Tết năm nay tui sẽ ăn bánh chưng, khổ qua dồn thịt, chả giò và chè đậu xanh hạt sen.

8. Tạm thời vậy cái đã, giờ đi pha sữa cho Bon.

Những chuyện cuối năm

posted under by lhnkhang
1. Xuân này tôi không về

Thông báo để mọi người khỏi suy già đoán non, 99,999999% là tết này gia đình nhỏ của tôi sẽ không về quê ăn tết. 0.000001% còn lại sẽ được định đoạt vào... 30 tết. Fingers crossed, and stay tuned...

2. Mẹ đi vắng

Mẹ Bon đi vắng vài lần rồi, lần nào Bon cũng hư lắm. Trừ sáng nay.

Sáng mẹ phải lên trường đột xuất, ba để Bon ngoài xe, cho xem Đô Rê Mon, còn ba đi dọn dẹp một số thứ, và pha bột cho Bon. Ở dưới nhà bếp, ba nghe Bon cười, nói, ê a một mình được... vài phút, sau đó bắt đầu điệp khúc cũ, ẹ ẹ, hu hu, umm umm, nhưng mà âm lượng rất nhỏ. Ba không lên, vẫn để Bon một mình. Cho đến khi pha bột xong rồi, chạy lên thì thấy Bon nước mắt lưng tròng, chảy xuống cả gò má, quay qua nhìn ba như muốn méc cái gì đó.


Sau đó là màn ăn bột. Ba thích đút bột cho con hơn là cho con uống sữa, vì cho con ăn bột dễ hơn. Mẹ cứ sợ ba khuấy bột không đều, còn lợn cợn con dễ bị ọc, nhưng mà ba khuấy nhuyễn lắm. Vẫn như mọi khi, để con nằm trên giường, để hai tay con tự do, một tay ba cầm cái hộp giấy ướt Nuna, cái lúc lắc và cả cái điện thoại, một tay kia thì cầm cái muỗng, cái chén bột để ngay bên cạnh, khăn để trên bụng Bon, và bắt đầu hì hục một tay khua khoắng, lúc lắc liên tục 3 thứ cùng một lúc, tay còn lại canh con hả miệng ra để đút bột vào, dè chừng con nhè ra thì vét lại và đút trở lại vào miệng con. 15, 20p sau thì cũng hết chén bột.

Ăn bột xong con nằm đó chơi, ba dọn dẹp ly chén, pha cà phê cho mình. Một hồi sau con đòi ngồi dậy, rồi đòi ẵm, rồi nhảy ngựa... rồi khóc. Ba bỏ con vô nôi, vỗ vỗ một tí thì con ngủ liền.

Bây giờ con đang ngủ rất là ngon.

Hôm nay Bon ngoan là vậy đó.

3. Bị cảm

Bị cảm 2 ngày rồi, ắt xì, sổ mũi miết, đầu thì nặng chình chịch. Uống 2 viên Decolgen không buồn ngủ mà lúc nào cũng chỉ muốn nằm ngủ thôi.

Tối qua trời lành lạnh, còn có mưa xuân nữa. Ba mẹ và con rủ nhau đi kiếm cái gì đó để ăn. Vừa xuống dưới nhà thấy không phải mưa xuân mà là mưa... lâm râm (?) định quay trở về, nhưng lỡ đi rồi (!), chẳng lẽ lại lủi thủi quay về nhà nấu cơm. Cả ba quyết định... đi luôn.

Đang bị cảm nên tui lúc nào cũng mang khẩu trang cả. Trời lành lạnh sợ Bon lạnh nên đội cái áo lên đầu Bon thay cho mũ. Nhìn Bon như hoàng tử Ai Cập.


4. Hiểu lầm

Mấy hôm trước, ở trong Fairprice, tại quầy đồ ăn em bé:
- Ở nhà còn bột ngọt không anh?
- Còn

Chút về nhà:
- Em ơi hết bột rồi!
- Sao hồi nãy anh nói còn?

Lúc đó tui mới bổ ngữa ra, vì lúc ở siêu thị, tui nghĩ đến bịch Ajinomoto.

5. Hết, chúc mọi người ăn tết vui vẻ.

top