Recess Week (part 2)

posted under by lhnkhang
This is my last shot before leaving Singapore.

6. C**ppy N'US: I don't remember exactly but the slogan is something like: "Here we let you explore your maximum strength, that's the different between them n'us". Lots of $$$ have been paid for advertisements, resulting in a unreasonable excuse to students: "we don't have enough fund", not to mention their robotic-approval procedure that eliminates the remaining opportunity of their students.

A mere SGD$500 with a lot of unnecessary warnings: quotation for air ticket must be made through their endorsed travel agents, which always connect to high-class airliners and the returned quotation always makes recipient feel dizzy and vomit; applicant must not proceed to purchase any ticket without endorsement. On acknowledging that that sum of money is fixed, why do they require a very high quotation? And on waiting of their endorsement, I lost $100 in purchasing the ticket.

7. Changi by night
For those who catch early flight in the morning: Spend your night time at Changi or you lose $30. The experience at Changi@night is nice. Recommendations from friends are great. I received 3:
- go for a coffee in the far corner of terminal 1 and have a nice and soft arm-chair,
- go up one more level, walk around until you find a more comfortable wooden chairs with metal arms (than those in hall) in a glassy corridor, where you can see the airplane park,
- Wireless@SG is compulsory for option 2. Disadvantage: you can't find more power if your battery drains out, even there is a plug. (this is the first time I use this internet).

I'm now sitting on the aforementioned chair, with my laptop on my thighs, my legs on my suitcases, my shoes on the floor, my bread aside, my battery draining out, Burger King in front, behind a glass wall. Changi is not sleeping, people are mopping the floor, adequate and sentimental music is coming down, announcement voice broadcasts periodically, airplanes are landing, airport polices are passing by...

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
this is the place I'm talking about

Should I sleep? Should I awake to experience this Changi by night? Yet another voice from above: "... Gate will be close 10 minutes before departure. Thank you for your cooperation..."

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
do you think this is innovative? I can't think of sleeping like this.

8. Vietnamese music in mainland.
I am a detester of currently so-called "young" music in Vietnam. I also dislike young singer in Vietnam. I really feel uncomfortable hearing any song in that type. I like old songs, which were sung by My Linh, Hong Nhung, Thanh Lam, ... from 1997 to 2006. I love hearing "nhạc vàng" which is sung by oversea singers. How odd I am! I prefer oversea Vietnamese singers than mainland singers.

I can't remind whether I was influenced by that kind of music when I was a child, but I used to collect many lyrics of "nhạc sến" when I was at secondary school. Only in 11th grade of high school, my friends introduced me to songs sung by ML, HN, TL and that was also the first time I've ever heard of them.

Oh yes, here is one more reason: I used to collect/borrow "hải ngoại" tapes/cds. Sometimes I bought some mainland vietnamese discs, just to pretend that I also knew what was happening in Vietnamese music development.

The introduce is over. This is the main purpose of this entry: I have just heard two Vietnamese songs presented by two singers, Hong Nhung and the young singer HAT. The former sings "Rồi Có Lúc" written by Lã Văn Cường (famously by the song Có Đôi Khi) , the latter sings "Tuyết rơi mùa hè" by Trần Lê Quỳnh (unbelievably I like 2 more songs by him: Chân Tình and Cô gái đến từ hôm qua). Why do I like them? Maybe the intro guitar in the beginning and during the song, the light voice of the singer, the influence of HongKong rhythm in the second song. Who knows?

Em bé

posted under by lhnkhang
Bà nội mới đi thăm em bé ngày hôm qua. Hình còn nóng hổi.

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Recess week

posted under by lhnkhang
1. Số con rệp: Hầu như lần nào chuẩn bị đi chơi tennis đều có trục trặc, nguyên nhân chính là thời tiết, nhì là xe cộ. Xe cộ: bus 96 sáng chủ nhật chạy rất mắc cười: 7am một chuyến, 7:35 một chuyến, 8:sth một chuyến, 8:40 một chuyến. Tui đi xe đạp có khi còn lên trường nhanh hơn nữa. Thời tiết: mưa miết. Mưa từ tối đến sáng. 8h sáng hết mưa, lật đật lên trường, 9h đến trường, trời lại mưa. **$$%#$ weather!!!

2. Mấy năm rồi chưa được ăn tết trung thu ở nhà. Nhớ hồi nhỏ xíu mỗi khi đến trung thu được mấy người lớn chia cho miếng bánh trung thu nhỏ xíu, tui ăn nhín nhín từng tí, uống trà nóng, ngon lắm. Thời đó còn hay cúp điện, mà hay cúp ngay vào dịp trung thu, tối nào cũng cúp, mọi người nói là tại trung thu nên nhà nước cúp điện cho con nít thắp đèn cầy. Công nhận nhà nước thương thiếu nhi thiệt. "Trung thu trăng sáng như gương - Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng" mà.

Lần trước về VN, thấy người ta bán bánh trung thu rồi, cảnh mà lâu lắm rồi tui chưa có dịp được nhìn. Hồi còn học đại học, mỗi dịp trung thu, người ta bán bánh đầy trên đường 3/2, bày dần dần cho đến khi về tới Phước Bình tui vẫn còn thấy người ta bán; giống như 8/3 hay 14/2 hay 20/11, vài năm gần đây sinh viên bán hoa đầy đường để kiếm thêm thu nhập. Sau trung thu 1, 2 ngày, người ta bắt đầu trưng các bảng đại hạ giá, mua một tặng một, giảm giá 50%..., có chổ còn đại hạ giá ngay trước trung thu nữa, chắc mấy loại bánh đó chất lượng ko tốt, nên phải bán tống bán tháo sớm.

Bánh trung thu ngày xưa không được bỏ vô cái hộp nhựa nhỏ, rồi có bịch chống ẩm, rồi gói bao nylon từng cái riêng lại với nhau như bây giờ, mà bỏ chung 4 cái trần trụi như vậy vào một hộp giấy. Đến khi lấy ra ăn thì dầu trong bánh trung thu còn thấm xuống cả dưới hộp, giờ nghĩ lại thấy rất "traditional". Ở bên Sing này (hay Malay gì đó), người ta còn bỏ bánh trung thu vào trong cái hộp dài, như là cái hộp đựng vải vóc hồi xưa, cứng cáp, nhìn rất lịch sự. Trung thu năm ngoái bà chủ nhà cho nhà tui một hộp như vậy, nên nhớ hoài.

Giờ tui cũng không thấy lồng đèn bao giấy kiếng thắp đèn cầy nữa. Đi đâu cũng thấy lồng đèn trung quốc, xài pin, lắp bóng đèn, bật lên còn có nhạc nữa. Em bé nhà tui cũng mới được tặng một cái lồng đèn trung quốc. Hồi xưa nhà tui ko có đèn kéo quân, tui chỉ nhìn lồng đèn của nhà hàng xóm thôi, mà thích lắm. Đốt đèn cầy một lúc thì lớp hình người, thú bên trong bắt đầu tự xoay, chiếu ra phía ngoài, hình ảnh nhảy múa nhìn rất cool. Giờ chỉ cần bật công tắc, lớp bên trong xoay, nhạc tò tí te, đèn chớp tắt, nhìn trơ trẻn, vô cảm vô cùng.

3. Sport:
Federer won another grand slam title. He's now 2 short of Pete Sampras' record.
Russia has just won Fed cup.
After some hiccups in the beginning of the season, football is back to business.
McLaren was punished by FIA, and lost all the constructor's points. This is disaster.

4. Last but not least, an old boy's gone, a new boy's come.

5. Hết pin. Tạm dừng ở đây vậy.

top